Ngày đó, bữa ăn sáng của trẻ con đa dạng lắm. Nhà tui bán hàng đối diện trước trường tiểu học nên là tất cả các món ăn sáng trẻ con hay ăn nhà đều có hết: lương khô Hải Châu, mỳ tôm Hảo Hảo, bánh mỳ pa tê, các loại bánh ngọt Kinh Đô, v…v…
Tuy nhiên có 1 món ăn sáng mà hầu hết trẻ con thời đó cực kỳ mê chính là bánh mỳ chấm sữa. Thời đó sữa ông Thọ được xem là vô địch. Nhà nào muốn tiện lợi thì mua hộp sữa vỉ loại nhỏ, ăn một lần rồi vứt hộp, còn không thì sẽ dùng loại lon.
Mà dùng cái lon sữa nó cực vô cùng, đầu tiên là phải đục cho được cái nắp lon. Ngày đó được mẹ chỉ cho cách đục sữa đó là lấy dao đục 2 lỗ 2 bên của lon, rồi sau đó bỏ miệng vô thổi 1 lỗ, sữa sẽ tự động chảy ra đều. Sau khi dùng xong thì đến công đoạn bảo quản, ngày ấy đâu có tủ lạnh để bảo quản đâu, nên là ăn xong phải lấy cái bát tô đổ ít nước vào, rồi cho lon sữa ăn dở vào đó, lấy đĩa đậy lại. Có như vậy lũ kiến mới không “tấn công”, còn mà hôm nào quên làm thì ôi thôi xác định cả nhà đầy kiến hành quân.