Thuật ngữ “cân đường hộp sữa” đã quá quen thuộc với thế hệ 8x 9x chúng ta. Thật sự mà nói mình cũng chẳng nhớ thuật ngữ này bắt đầu từ lúc nào, chỉ biết là từ rất lâu rồi. Ngày xưa, từ cái thời bao cấp khó khăn, đường và sữa được xem là 2 nhu yếu phẩm quan trọng, và đặc biệt là chúng có thể lưu trữ và sử dụng trong một thời gian dài mà không lo bị hư.
Ngày xưa, cứ nhà ai có người quen bạn bè bị ốm, thì người ta sẽ mặc định đi thăm ốm bằng “cân đường hộp sữa” là đủ tiêu chuẩn rồi, không cần bày vẽ mua thêm hoa quả hay thứ khác. Cái thời mình còn nhỏ lắm, chắc cũng tầm 20 năm trước, giá của 1 cân đường vào khoảng 6.000 đồng, và giá của 1 lon sữa đặc ông Thọ cũng rơi vào tầm đó, tổng lại ngày xưa đi thăm ốm thì chi phí sẽ tầm 13-15.000 đồng!
Ngày nay, đường và sữa đặc đã trở nên quá quen thuộc và rẻ nên gần như không ai đi thăm ốm với 2 thứ này nữa, thay vào đó họ mua bánh hộp hoặc hoa quả, sữa tươi, cho nên cũng sẽ dễ hiểu nếu thế hệ trẻ bây giờ không hiểu “cân đường hộp sữa” nghĩa là gì.